Hồn quê xưa

1. Đôi hàng me cao [G] vút nở đầy [C] hoa mỗi mùa [G] thu [D]

Che [G7] trời xanh mênh [C] mông

Rơi vàng bên hiên [D7] xưa yêu biết mấy cho [G] vừa.

[G] Em chiếc nón nghiêng [Bm] che

Hai má tươi [C] hồng thẹn thùng dưới nắng [Am] trưa

[D] Đưa chân bước ngại [Bm] ngùng

Nghe lá xạc [Am] xào ngỡ [D7] lời tình trao [G] nhau.

T-ĐK:

Một chiều [Eb] nào mây nước chẳng buồn [Cm] trôi

[D7] Em áo cưới bên [Gm] người

[Fm] Lụa [G7] nhuốm vàng đất [Cm] đỏ

Đôi mắt [Am] tròn long lanh lệ đọng [D7] quanh.

Từng chiều [G] qua ai biết mấy lần [Am] thu

Bến [D7] Đình nằm khắc [G] khoải

[Cm] về không em [Ab] ơi?

[Am] về không em [D7] ơi?

 

ĐK:

Rồi một [Gm] hôm bên xóm nhỏ đìu [Cm] hiu

[D7] Văng vẳng tiếng chuông [Gm] chiều

[G7] Lại nhớ từng đêm [Cm] trắng

Hai đứa ngồi bên nhau chờ trên [D7] lên.

Đã thề [G] non hẹn biển mãi cùng [Am] nhau

Suốt [D7] đời sẽ chẳng [G] rời

Chỉ [Cm] là cơn mơ thôi

Chỉ [D7] là cơn mơ [G] thôi.

 

2. Ai giờ vui duyên [G] mới nhớ gì [C] không còn nhớ gì [G] không [D]

Con [G7] đò neo bên [C] sông

Mặc chiều dâng sâu [D7] nông vẫn bến cũ đợi [G] người.

[G] Bao con nước lớn [Bm] ròng

Dòng Cái Hữu [C] hoài lặng lờ với tháng [Am] năm

[D] Em nay đã theo [Bm] chồng

Không biết có [Am] còn chờ [D7] đò sang nặng [G] lòng.

 

ĐK:

Rồi một [Gm] hôm bên xóm nhỏ đìu [Cm] hiu

[D7] Văng vẳng tiếng chuông [Gm] chiều

[G7] Lại nhớ từng đêm [Cm] trắng

Hai đứa ngồi bên nhau chờ trên [D7] lên.

Đã thề [G] non hẹn biển mãi cùng [Am] nhau

Suốt [D7] đời sẽ chẳng [G] rời

Chỉ [Cm] là cơn mơ thôi

Chỉ [D7] là cơn mơ [G] thôi.