Huế và nỗi nhớ

1. Vượt đường [F] xa trở [C7] về cố đô thăm [F] nhà

Chiều nghiêng bóng [Am] xế, ngập [Dm] ngừng qua từng con [Gm] đê [C7]

Nhớ mái tranh [Bb] quê, cùng ai ước hẹn

câu [F] thề

Nhớ sông [Gm] Hương, núi Ngự chiều [Am] mưa

Lòng thổn [Dm] thức, thoáng nghe buồn [Gm] đưa [C7]

 

2. Kỷ niệm [F] ơi, xin [C7] còn giữ nguyên bên [F] đời

Tuổi thơ đã [Am] mất, ngược [Dm] thời gian là nước [Gm] mắt [C7]

Nỗi nhớ khôn [Bb] nguôi, từ nơi xứ lạ quê [F] người

Nón che [Gm] nghiêng, qua cầu Tràng [Am] Tiền

Chợt giây [C7] phút, bâng khuâng nhớ [F] nhà

 

ĐK:

Người [F] đi, mang [Gm] theo nỗi buồn biệt [Am] ly

Sao [Dm] không nói nhau một [Bb] lời

Người chân [Gm] mây, kẻ nơi chân [C] trời

Nhớ [Bb] nhà, mỗi [Gm] mùa xuân về rồi [Am] qua

[C7] lòng, mình thêm xót [Gm] xa

Hỏi ai [C7] nhớ, quê hương quay [F] về.

 

3. Tình hoài [F] hương, trăm [C7] nghìn nhớ thương đôi [F] đường

Chạnh lòng lữ [Am] thứ buồn [Dm] nào hơn buồn xa [Gm] xứ [C7]

Sớm nắng Nam [Bb] Giao, chiều mưa Vĩ Dạ năm [F] nào

Tiếng chuông [Gm] ngân, Thiên Mụ vẳng [Am] xa

Về thăm [C7] Huế, thương quê nhớ [F] nhà.