Hương xưa còn đọng

 

1. Như cánh [Am] hoa lưng đồi [E7] thắm sắc hương mượt [Am][A7]

Như thoáng [Dm] mây theo làn [G] gió khắp phương trời [C] xa

Ta biết [Bb] nhau một [Am] chiều theo gió trôi [F] qua

Một [Am] lần mây đến bên [Dm] hoa rồi [B7] tình ngút xa ngàn [E7] xa.

 

2. Em hỡi [Am] em ân tình [E7] ngắn hương tình còn [Am] hoài [A7]

Như giấc [Dm] mơ qua rồi [G] mãi vấn vương lòng [C] ta

Ai khiến [Bb] xui cho [Am] người gặp gỡ nhau [F] chi

Cho tình vương phút phân [Dm] ly khi [E7] đời biết có duyên [Am] gì.

 

Rồi từng giờ [C] qua mây trôi mãi [Em] qua ngàn hoa

 

Chuyển tone [Am] -> [Em]

 

Và từng ngày [Em] qua hoa vui với [B7] bao mây trời

[Em] Em ơi em mây [G] nào cũng rồi tan

Hoa [B7] nào cũng phai [Em] tàn khi [B7] thời gian phũ [Em] phàng

Nhưng trước khi [G] tan mây vọng về cành hoa lần [E7] cuối

Còn [Am] hoa trước khi tàn có nhớ [B7] gì một thoáng mây [Em] xưa.

 

3. Thôi nhé [Em] em vui nào [B7] cũng đến khi lụi [Em] tàn [E7]

Bao ước [Am] mơ luôn còn [D] mãi ngát hương thời [G] gian

Anh với [F] em một [Em] thời yêu dấu cho [C] nhau

Một [Em] trời hạnh phúc bên [Am] nhau một [B7] đời ta mãi trong [Em] nhau.