Kẻ nhớ người quên

Intro: [Em][C][Am][B7]

 

1. Nếu xưa kia mình đừng quen biết [Em] nhau

Em đâu có khổ khi tình đã [Am] phai màu

Đời nương [Em] dâu, tình như lá [Am] đổ

Yêu nhau nhưng rồi dang [Em] dở

Hỏi anh sao đừng nhung [B7] nhớ?

 

2. Nếu xưa kia mình đừng vội mến [Em] thương

Em không khắc khoải, không tủi [Am] đêm trường

Mùa đông sang [Em] không buồn duyên cách [Am] trở

Thu qua không sầu nức [B7] nở

Cuộc đời đen trắng [Em] đâu ngờ [Am][Em]

 

ĐK: Ai bảo thời [Am] gian là phương thuốc lãng [Em] quên?

Thời gian là liều thuốc thần [Am] tiên

Nhưng anh ơi, đêm đêm em sầu [Em] nhớ

Ưu tư thêm chồng [B7] chất

nên muốn quên đâu được [Em] quên [Am][Em]

 

3. Đã không chung một tàu đi đến [Em] ga

Tơ duyên bé nhỏ nay đã [Am] phai nhòa

Người nơi sân [Em] ga chờ ai bóng [Am] lẻ

Riêng [F#7] em âm thầm vắng [B7] vẻ

Chờ tàu đi mãi [Em] không về [Am][Em]