Kẻ ở người đi

1. [Bb] Có những khúc mắc chưa từng [C] nghĩ

Sẽ khiến chúng ta mang tổn [Am] thương cuộc đời thật vô [Dm] thường

Tìm lại [Gm] những phút ban đầu tìm lại [C] những thứ mong cầu

Mà giờ [F] đâu, tìm ở đâu.

 

2. [Bb] Có những quá khứ không ngờ [C] đã

Xóa hết giấc mơ bao ngày [Am] qua hạnh phúc sao vội [Dm]

Dòng người [Gm] lướt ngang vô tâm thời gian [C] có giúp ta quên đi được [F] không.

T-ĐK:

Thế nhưng đâu có [Bb] ngờ chứng kiến khoảnh khắc mà người bước [C] đi

Niềm đau cấp số [Am] nhân làm tim quặn thắt cũng chẳng [Dm] biết phải làm gì

Ngậm ngùi nhìn [Gm] bóng ai dần phai bàng hoàng thức [C] giấc mới nhận ra

Người đã khuất [F] xa.

 

ĐK:

Dốc hết sức, hết [Bb] tâm, để thương một người hơn bản [C] thân

Cố gắng níu hi [Am] vọng, dù biết chẳng thể nào chiến [Dm] thắng được số phận

Vẫn không [Gm] tin giờ này, chỉ còn ta vương [C] vấn là tại ai, vì [F] ai sao ta buông tay nhẫn tâm.

Gói ghém những bức [Bb] hình, một đoạn hành trình ta có [C] nhau

Nhẹ nhàng ôm [Am] ấp những nỗi nhớ, hóa ra ta chẳng [Dm] cô đơn

Phút [Gm] cuối chỉ ước có thể nói với [C] nhau lời tạm biệt cuối [F] cùng.

T-ĐK:

Thế nhưng đâu có [Bb] ngờ chứng kiến khoảnh khắc mà người bước [C] đi

Niềm đau cấp số [Am] nhân làm tim quặn thắt cũng chẳng [Dm] biết phải làm gì

Ngậm ngùi nhìn [Gm] bóng ai dần phai bàng hoàng thức [C] giấc mới nhận ra

Người đã khuất [F] xa.

 

ĐK:

Dốc hết sức, hết [Bb] tâm, để thương một người hơn bản [C] thân

Cố gắng níu hi [Am] vọng, dù biết chẳng thể nào chiến [Dm] thắng được số phận

Vẫn không [Gm] tin giờ này, chỉ còn ta vương [C] vấn là tại ai, vì [F] ai sao ta buông tay nhẫn tâm.

Gói ghém những bức [Bb] hình, một đoạn hành trình ta có [C] nhau

Nhẹ nhàng ôm [Am] ấp những nỗi nhớ, hóa ra ta chẳng [Dm] cô đơn

Phút [Gm] cuối chỉ ước có thể nói với [C] nhau.

 

ĐK:

Dốc hết sức, hết [Bb] tâm, để thương một người hơn bản [C] thân

Cố gắng níu hi [Am] vọng, dù biết chẳng thể nào chiến [Dm] thắng được số phận

Vẫn không [Gm] tin giờ này, chỉ còn ta vương [C] vấn là tại ai, vì [F] ai sao ta buông tay nhẫn tâm.

Gói ghém những bức [Bb] hình, một đoạn hành trình ta có [C] nhau

Nhẹ nhàng ôm [Am] ấp những nỗi nhớ, hóa ra ta chẳng [Dm] cô đơn

Phút [Gm] cuối chỉ ước có thể nói với [C] nhau

Lời tạm biệt cuối [F] cùng.