Kẻ ôm vấn vương

1. Ngày hôm [C] nay ta rồi [G] cũng phải nói ra

[Am] Nói ra hết tất cả những gì cất [Em] giữ trong lòng

Bấy lâu [F] nay [Fm] đã chẳng [Em] còn thuộc về [Am] nhau

Vẫn cố [Dm] chấp bên cạnh nhau chẳng hiểu [G] bởi lý do gì.

 

2. Phải không [C] em ai rồi [G] cũng phải đổi thay

Mặc [Am] cho tất cả những thứ ta đã vun [Em] đắp lâu nay

Cứ đi [F] đi, [Fm] em chẳng [Em] cần phải nghĩ [Am] suy

Đau [Dm] đớn hơn vẫn ở phía yêu nhiều [G] hơn.

T-ĐK:

[F][G] khi anh [Em] biết em chẳng quay [Am] về

[F] Mặc kệ bao [G] nhiêu những gì [C] ta đã có

[F][G] khi hạt mưa [Em] giăng kín trên con [A7] đường

[Dm] Anh vẫn mơ thấy em từ [G] trong nỗi đau.

 

ĐK:

[C] đâu còn tim vẫn hoài yếu đuối vẫn [G] ôm bao vấn vương

Đã [Am] từng bên nhau đã từng trông mong sẽ [Em] đi hết con đường

Cùng [F] nhau đi qua nhiều [Fm] cơn bão lớn mà [Em] chẳng dắt tay đến [A7] cầu vòng

Chỉ [Dm] buông vài

câu rồi đi về hai [G] lối.

Để [C] anh nói hết những gì con tim vẫn [G] chờ mong bấy lâu

Một [Am] lần yêu thôi mà bao tiếc nuối cứ [Em] day dứt trong đầu

[F] ai mang em rời [Fm] xa nơi anh hay [Em] do chính anh quá dại [A7] khờ

Chẳng [Dm] thể giữ đôi bàn [G] tay người anh rất [C] yêu.