Kết thúc thôi chuyện của mình

1. Vừa mới hôm [C] qua, bây [G] giờ ta đã xa [Am] rồi [G]

Từng giọt nước [F] mắt, thấm [G] trên vai anh thật [C] lâu

Và em đã [F] nói, đôi [E7] mình giờ đây đành [Am] phải chia tay về hai lối

Hãy quên [Dm] em người hỡi, [F] mai em [G] phải đi rồi.

 

2. Từng khúc ca [C] xưa, anh [G] ngồi đây hát cho [Am] người [G]

Đây hàng ghế [F] cũ, khắc [G] ghi nơi mình gặp [C] nhau

Từng chiều qua [F] phố, chung [E7] đường ta đi cùng [Am] với cơn mưa chiều khi đó

Đến nay [Dm] không còn nữa, [F] bóng dáng [G] người tôi thương.

T-ĐK:

Có những [Am] khi, hỏi tại [Em] sao

Anh lại [F] nhớ em chẳng thể [C] quên

Có những [Am] khi, anh vẫn [Em] biết một sự thật

[F] Mình chẳng thể bên [G] nhau.

 

ĐK:

Bởi vì [Am] anh cố chấp cứ nghĩ [Em] về quá khứ

Tình yêu [F] đó giờ đã xa [C] mãi

Khi em [Dm] đến bên anh như [Am] ánh sáng trong đêm

Anh cứ [F] ngỡ đôi ta sẽ ấm [E7] êm.

Mà giờ [Am] đây đã khác khi ân [Em] tình vỡ nát

Tình yêu [F] đó giờ là dĩ [C] vãng

Khi em [Dm] nói anh nghe mai em [Am] phải quay về

Kết [E7] thúc thôi chuyện của [Am] mình.

* Giờ này [F] em đâu hay, một mình [G] anh nơi đây

Buồn hiu [E7] hắt bên ly rượu [Am] cay

Ngày nào [F] tay trong tay mà hôm [G] nay ta đã xa [E7] rồi.