Khép lại tình xưa

Cuộc sống vô thường đưa tôi đến tình [B7] yêu muộn màng

[Am] Và tình yêu đó đã bỏ tôi đi [Em] trong bẽ [D] bàng

[C] Giữa chốn chợ [E7] đông mình tôi u [Am] hoài

[B7] Ngồi hong tình lỡ gió lạnh [Em] đầy hai tay.

Tình yêu [E7] đó xa [Am] vời!

Người xưa [D] đã quên thật [G] rồi

Những bước [Bm] chân lụa [G] mềm trên lá khô [C] rơi

Những vần [Am] thơ trong mưa [C] bay sưởi [Bm] ấm đôi bờ [B7] vai

Những áng [E7] mây ngủ [Am] quên bên chiều xa

Những ngón [Em] tay đan vào [B7] nhau xuyến xao

Quên nụ [E7] hôn vội đón đưa [Am] nhau

Quên lời [C] yêu thiết [B7] tha dưới trăng sao

Người đã [Am] quên, [F] người đã [C] quên, [Em] tình yêu [B7] đó.. xa [Em] vời.

Người đã là mộng, và tình yêu đó [B7] đã là mơ

[Am] Lòng tôi hỡi hãy gượng quên đi [Em] những hững [D] hờ

[C] Giữa chốn chợ [D] đông còn vương nắng [G] chiều tà

[Am] Mỉm miệng [B7] cười và quên tình [Em] xót xa.