Khi một đời có nhau

1. Dù cho ngày [B] mai cuộc đời [D#m] có vật đổi [E] sao dời

Trời không áng [C#m] mây, u [F#] buồn, bóng tối trùng [B] vây [B7]

Dù cho mưa bão [E] bùng hay tuyết sương lạnh [D#m] lùng,

Ta vẫn [C#m] bước khi [C#7] một đời có [F#7] nhau.

 

2. Mặc cho trần [B] gian ai tranh [D#m] chấp được mất [E] cho mình,

Lợi danh mãi [C#m] mê đi [F#] tìm, quên cả tình [B] thân [B7]

Mặc nhân gian hững [E] hờ, luôn ghét ghen từng [D#m] giờ,

Ta vui [C#m] sống khi [F#] một đời có [B] nhau.

 

ĐK

Ta bên nhau một [E] đời, luôn có [D#m] nhau những khi vui [G#m] buồn,

Thì giông [C#m] tố giăng khắp [C#7] trời nào có nghĩa gì [F#] đâu

Bao lo toan nhọc [E] nhằn, bao khó [D#m] nguy, đắng cay trong [G#m] đời

Đều tan [C#m] biến như mây [F#] chiều khi một đời có [B] nhau.

 

3. Thời gian vần [B] xoay theo năm [D#m] tháng nhòa xóa [E] bao điều

Tuổi xuân thoáng [C#m] trôi như [F#] dòng nước chảy về [B] khơi [B7]

Thời gian qua không [E] ngờ, bao nét xuân phai [D#m] mờ,

Nhưng ta [C#m] vẫn luôn [F#] một đời có [B] nhau.