Khóc biệt kinh kỳ

1. Ra [Am] đi khóc trông kinh kỳ

Vạn [Em] lý, [Dm] rắc reo sầu [Am] bi

Thương [Dm] đau mắt dâng dâng [Am] sầu

Kiếm [E] đâu những phút gần [E7] nhau.

 

2. Bao [Am] la những đêm không nhà

Mình [Em] ta [Dm] tiếc thương ngày [Am] qua

Xa [Dm] nhau mắt hoen hoen [Am] mầu

Mối [E7] sầu ngàn kiếp giang [Am] đầu.

 

ĐK:

Ta mong xin [Dm] trời ấp ủ cho những [Am] ai

Cõi lòng không sớm [Dm] mai

Tìm đâu thấy những [Am] ngày

Nhạc thơ ân [F] ái

Đô [G] thành vui đắm [E7] say

Men [F] đời dâng ngất [Dm] ngây

Bao [E] ngày tươi thắm [E7] ấy.

 

3. Nhưng [Am] thôi, đã ra đi rồi

Người [Em] ơi! [Dm] Nhớ thương đầy [Am] vơi

Xa [Dm] xa, dưới ánh trăng [Am]

Thẫn [E7] thờ một bóng không [Am] nhà.