Khóc buồn thân phận

1. Tôi buồn tôi [Am] khóc nửa đêm mưa [G] về.

Nghe từng giọt [Dm] rơi, bay bay qua [Am] thềm.

Có lời ai [C] oán trách thân lưu [E7] đày trên ngày tháng [G] này.

 

2. Tôi về tôi [Am] hát phố xưa quê [G] nhà.

Thiên đường tuổi [Dm] thơ lang thang hoang [Am] đàng.

Phơi mình trên [C] cát biển xanh mơ [E7] màng, ru bờ miên [Am] man.

 

Chorus :

Ôi thôi đời [Am] tôi như cơn mộng [F] du.

Cuốn theo đêm [G] mù bên dòng sông [Dm] xưa.

Lắng nghe cuộc [C] đời rớt xuống dòng [E7] chiều.

Trăm năm phù [Am] vân đi qua nhẹ [F] không.

Gió đưa linh [G] hồn xuống vực u [Dm] mê.

Bóng cây thập [C] tự đóng trên mộ [E7] phần.

Trả về hư [Am] không.

 

3. Hai bàn tay [Am] trắng bước chân phiêu [G] bồng.

Theo dòng thời [Dm] gian có tôi bơ [Am] phờ.

Bốn mùa mưa [C] nắng tháng năm giang [E7] hồ.

Đi đâu về [Am] đâu.