Khóc thầm

1. Tiễn anh đi [Dm] rồi, em [Am7] về gác lạnh đìu [Dm] hiu

Ngoài trời trăng [F] tỏ, mà [G] sao ướt đôi tay [Am7] mềm

Bóng đêm ngỡ [Dm] là người em [Am] yêu khép đôi mi [C] lại càng thương [F] nhiều

Trời ơi thương [Am7] nhớ, bao năm mặn [A7] nồng bây giờ lìa [Dm] nhau.

 

ĐK: Em thương [Dm] anh, từ [Gm] đây cách biệt nụ [Dm] cười

Đường [Gm] xa gió lạnh mưa [Bb] nhiều

Và đời [C] anh đắng cay trăm [F] chiều

Bao năm rồi [Dm], một ngày chưa sống xa [Gm6] nhau

Ngọt [C] bùi chia sớt cho [F] nhau

Mà giờ [Em] này sao lắm thương [Asus4] đau [A7]

 

2. Mấy đêm qua [Dm] rồi, nghe [Am7] từng lá rụng ngoài [Dm] song

Từng hồi chuông [F] đổ càng [G] thêm tái tê trong [Am7] lòng

Vắng anh cô [Dm] phòng càng quạnh [Am] hiu nhớ anh [C] nhớ từng làn hơi [F] thở

Giờ đây mới [Am7] biết, xa anh sẽ [A7] làm chết cả đời [Dm] em.