Khóc thế đủ rồi

1. Em đã từng [Em] nói, yêu anh yêu hết cuộc [Bm] đời

Dẫu có đắng [C] cay cũng [D] không xa [G] rời

Giờ em lại [Em] nói, em thương ai kia mất [Bm] rồi

Em nói anh [Am] ơi !Ta [Bm] dừng lại đây [Em] thôi.

 

2. Anh cũng không [Em] hiểu, em giấu anh [Bm]

Nhưng nay anh [C] biết đau [D] lòng anh quá [G] đi

Cố gắng vun [Em] đắp chỉ mong được thấy em [Bm] cười

Có lẽ em [Am] xem duyên [Bm] mình là trò [Em] chơi.

 

ĐK:

Ngày em [Em] đến bên ai, để [Bm] lại anh chơi vơi

Đừng vì say [C] chút nắng [D] mới, mà [G] quay lưng bước vội.

Có yêu thật [Em] lòng, nếu biết trân [Bm] trọng

Thì em mới [Am] hiểu anh yêu em nhiều hay [D] không.

Giờ anh [Em] sẽ trả lại, ngày [Bm] mình chưa yêu nhau

Để em hạnh [C] phúc bên [D] ai, em [G] vui với hiện tại

Khóc cũng nhiều [Em] rồi, như thế đủ [Bm] rồi

Anh muốn [Am] hét xé tan bầu [D] trời

Yêu [Em] em.