Không còn nhớ người yêu

Ngâm thơ:

Biết nhớ em nhiều cũng thế thôi

Nhớ em em có nhớ gì tôi

Từ nay vui với đời sương gió

Vui với rượu nồng với chính tôi.

 

1. [E7] Tôi không còn thương nhớ người [Am] yêu

Từ em cô [G] dâu sính lễ qua [Dm] cầu

Nỡ quên kỷ [Am] niệm ngày thơ ấu

Trò chơi cưới hỏi đầy yêu [E7] dấu

Tôi chú rể em làm cô dâu.

 

2. Tôi không còn thương nhớ người [Am] ta

Tìm vui thâu [G] đêm quán nhỏ tay [Dm] ngà

Với ai chẳng lần mình quen [Am] biết

Với ai chẳng cần mình tha thiết

Tôi [E7] quên người quên cả chính [Am] tôi.

 

ĐK: Thuở xa xưa tôi ngây thơ nghĩ rằng

Nếu khi mất em rồi

Chắc là tôi sẽ khó [E] sống

Để bây [Am] giờ em cho tôi hiểu [C] đời

Tôi đã mất em [Am] rồi

Thì [G] tôi cũng vậy mà [Am] thôi.

 

3. [E7] Nên không còn thương nhớ đầy [Am] vơi

Giờ ko yêu [G] ai cũng chẳng yêu [Dm] người

Chỉ vui với [Am] cuộc đời đây [C] đó

Chỉ vui với bạn bè sương [E7] gió

Tôi không còn thương nhớ đến [Am] ai.