Không đáng đâu em

Một [Am] chiều cô đơn rớt kế bên vai

Nhiều [Em] điều suy tư cố níu em hoài

Đường [F] dài mon men lẻ [G] loi không nỡ ngoảnh [C] lại. [E7]

Nhiều [Am] ngày trôi qua vẫn thấy xót xa

Ngập [Em] tràn trong tim bóng dáng anh ta

Chỉ [Dm] là em luôn giấu [Em] đi mỗi khi gục [Am] ngã.

T-ĐK:

[Am] Yêu một người quên đi lý trí

Cố [Em] gắng gồng mình để được gì?

Cứ [F] thế đêm đêm em lại [G] khóc, rưng rưng hai hàng [Am] mi.

 

ĐK:

Không đáng để [Am] buồn vì người như thế

Em đâu có [Em] lỗi gì trong chuyện này

Thấy [Dm7] em hao gầy, xơ [G] xác từng ngày, lệ [C] tràn mi cay.

Không đáng bận [Am] lòng về những ký ức

Nó sẽ [Em] đẩy em đến bờ vực

Một [Dm7] ngày người sẽ thấy đường [Em7] về nhà ở ngay [Am] đây.

T-ĐK:

[Am] Yêu một người quên đi lý trí

Cố [Em] gắng gồng mình để được gì?

Cứ [F] thế đêm đêm em lại [G] khóc, rưng rưng hai hàng [Am] mi.

 

ĐK:

Không đáng để [Am] buồn vì người như thế

Em đâu có [Em] lỗi gì trong chuyện này

Thấy [Dm7] em hao gầy, xơ [G] xác từng ngày, lệ [C] tràn mi cay.

Không đáng bận [Am] lòng về những ký ức

Nó sẽ [Em] đẩy em đến bờ vực

Một [Dm7] ngày người sẽ thấy đường [Em7] về nhà ở ngay [Am] đây.

 

ĐK:

Không đáng để [Am] buồn vì người như thế

Em đâu có [Em] lỗi gì trong chuyện này

Thấy [Dm7] em hao gầy, xơ [G] xác từng ngày, lệ [C] tràn mi cay.

Không đáng bận [Am] lòng về những ký ức

Nó sẽ [Em] đẩy em đến bờ vực

Một [Dm7] ngày người sẽ thấy đường [Em7] về nhà ở ngay [Am] đây.

Không đáng bận [Am] lòng về những ký ức

Nó sẽ [Em] đẩy em đến bờ vực

Một [Dm7] ngày người sẽ thấy đường [Em7] về nhà ở ngay [Am] đây.