Không duyên không phận

1. [C] Tại sao ta không [D] thể ở bên [Em] nhau

[C] Niềm tin kia chôn [D] cất em biết [G] đâu

Vì từng [C] thương một người [D] mang tiếng cười để [Bm] che lấp đi [Em]

Khóe mi [Am] anh lệ tuôn em [Bm] cũng đâu biết [Em] gì.

 

2. Năm [C] tháng nay cũng phai [D] dần em đâu [Em] còn nhớ thương anh

[C] ức như cánh hoa [D] tàn nay vỡ [G] tan

Em phải mạnh [C] mẽ lên [D] dù bên [Bm] ai

Cùng người không [Em] phải anh mà

[Am] Vậy tại sao chúng [Bm] ta lại dối [Em] trá.

 

ĐK:

Là tại [C] vì cô đơn [D]

Giữ lấy trái [Bm] tim của anh [Em]

Vì một [Am] người không thương [D] sao cứ hoài vấn [G] vương

Thiên hạ [C] này rộng lớn [D] lắm

[Bm] sao anh chẳng còn tay [Em] nắm

[Am] Duyên vỡ rồi [Bm] tìm ai để hỏi [Em] thăm.

Chắc là [C] do anh sai [D]

Cũng đâu cần [Bm] người thương hại [Em]

Đi tìm [Am] một tương lai [D] thế thay em cả [G] con đường dài

Đau buồn [C] này anh giấu trong [D] tim

Vậy [Bm] sao em cứ đi [Em] tìm

Thôi [Am] thì em [Bm] về anh sẽ lặng [Em] im.