Không trách không hờn

1. Trời [Em] cao trao mối duyên hồng sao bạc [Bm] phận long đong

Hứa chi lâu [C] dài để bây [D] giờ tình bi [G] hài

Ngày người buông [Em] tay rời xa mình anh [Bm] chốn này

Cớ sao nỡ [C] đành vứt đi kỷ [D] niệm em chóng [Em] phai.

 

2. Tình [Em] ta nay hoá như mộng khi giật [Bm] mình tan nhanh

Người bỏ lại [C] anh vội quên [D] đi ân tình năm [G] tháng

Mây mù giăng [Em] lối trên đầu mai này em [Bm] bước qua cầu

Ngậm ngùi đắng [C] môi lệ khẽ [D] tuôn mang nặng u [Em] sầu.

 

ĐK:

Khắc tim đau này [Em] như dần tàn thắt tâm can người [Bm] cũng chẳng màng

Lời nói yêu [C] thương dối [D] gian phủ [G] phàng

Hạt mưa nặng rơi trên [Em] mái nhà hòa chung niềm đau như [Bm] vỡ òa

Lòng vấn vương [C] nhưng em nay là [D] vợ người [Em] ta.

Ngậm ngùi chát [Em] đắng giây phút chia ly ngày người ta [Bm] đến để đón em đi

Nhìn bóng em [C] xa mà chẳng [D] nói

câu [G]

Giờ thì êm [Em] ấm nơi chốn xa đó còn mình anh [Bm] sống chung với cô đơn

Thế thôi [C] đành không [D] trách không [Em] hờn.