Khúc ca buồn miền Trung

1. Mưa về con nước [C] nổi

Ngập lụt đường quê [Em] hương

Gió luồn quanh nhức [Dm] nhối

Chân [F] đi lạnh lòng [G7] đường.

Em về quê xóm [C] nhỏ

Buồn nặng đầy vai [Em] thô

Bếp nhà ai xông [Dm] khói

Nghe [G7] thơm mùi rạ [C] khô.

 

ĐK:

Miền Trung ơi! Miền [C] Trung

Gió mưa phụ lòng [Em] ai

[C] Đây mênh mông nước [Dm] nổi

Em [G7] đi trong gió [C] thổi

Nước tràn vào bờ [Em] đê

Nước [G] ngập ruộng đồng [Dm] quê. [G7]

Người đi trong tả [C] tơi

Gió mưa nặng nề [Em] rơi

[C] Ôi bao người con [Dm] trẻ

[G7] vơ trên đất [C] mẹ

Nghe từng giọt lệ [Em] rơi

Nghe [F] từng giọt [G7] lệ [C] rơi.

 

2. Quê nghèo em gánh [C] chịu

Lụt tràn vào liêu [Em] xiêu

Bao nhà trôi nước [Dm] cuốn

Bao [F] thân phận lạc [G7] loài.

Ôi buồn cho số [C] phận

Nghèo, lụt tràn qua [Em] sân

Mơ nồi cơm trách [Dm]

Thương [G7] cho từng người [C] dân.