Khúc hạ buồn

1. Chiều [C] nay hạ về theo bên [F] nớ

Nghe dòng sông [Dm] đưa buồn chảy lững [G] lờ

Cuốn bao yêu [Am] thương đến chân trời xa [Dm] lạ

Còn [G] đó cánh rừng mơn [F] xanh

Một bóng thuyền mong [Am] manh lẩn khuất trong [G7] chiều.

 

2. Chiều [C] nay hạ về nghe thương [F] nhớ

Nhớ người năm [Dm] xưa chừ cách phương [G] trời

Gói trong tâm [Am] tư ghép lên nhành hoa [Dm] phượng

Thầm nhớ đến [F] người em thương

Mỗi khi hạ [G7] về nghe lòng vấn [C] vương.

 

ĐK:

Người ra đi [Am] rồi [F] tình xa [G] mãi

Lặng lẽ niềm [F] riêng em [G] mang một [C] mình

Nhìn cánh phượng [Am] rơi mà thương [Dm] nhớ

Ve [G] sầu tấu khúc nỉ [C] non ớ [G] ơ

Lệ [C] rơi, lệ [Am] rơi tan nát tim [Dm] côi

Tiễn nhau một [G] chiều rồi nhớ [C] nhau muôn [G7] đời.

 

3. Giận [Am] ai để sầu lên tóc [F] rối

Gió vờn khăn [Dm] bay phủ đôi vai [G] gầy

Nhớ nhung mang [Am] theo lối đi đầy hoa [Dm] phượng

Lệ [F] đếm chuỗi ngày thê lương

Khi [G7] bóng đêm về nghe lòng nhớ [C] thương.