Khúc hát ru của người mẹ lính

1. Mẹ ru [Dm] con như cây ru [F] quả

Mẹ ru [Bb] con như trời đêm ru [A7] vầng trăng

Lời hát [Dm] ru ngàn năm đất [C] nước vỗ [A7] về

Ông các con [F] xưa là du kích Ba [A7]

Kháng chiến chín năm làm nên sử [Dm] sách

Cha các con [Bb] xưa những ngày đầu đánh [Gm] Mỹ

Đã viết [A7] nên miền Nam thành [Dm] đồng

Tình nước [A7] non ngàn năm nhớ [C] mãi [Dm] há …

[Dm] Uống nước nhớ nguồn, [Gm] cay đắng ngọt bùi

Cha ông [C] ta giành lại đất [Dm] nước

[Bb] Lời mẹ ru nghiêng bóng [C] núi

[Bb] Lời mẹ ru nghiêng Trường [A7] Sơn

Lời ru người [Eb] lính, đôi vai bạt [C] màu

Lời ru mây [Bb] trắng, như cánh lá [A7] sen

Che nắng che mưa, che đoàn quân [Dm] đi

 

2. Nhớ nghe [Dm] con, đừng quên thời máu [C] đổ

[Bb] Nhớ nghe con, đừng [A7] quên thời lửa khói

Những người mẹ quê [F] hương, những người dân quê [Dm] hương

Đã qua bao hi [C] sinh, giành độc lập tự [Dm] do

Mẹ [C] ơi, mẹ như dòng sông [Dm] nắng

Mẹ [C] ơi, mẹ như Trường Sơn

Mẹ sinh người [Bb] lính, thuỷ chung vẹn [Gm] tròn

Mẹ như mây [C] trắng, như cánh lá [F] sen

Mẹ Việt Nam [Gm] ơi, [A7] mẹ Việt Nam [Dm] ơi!