Khúc ru chiều Hội An

Chiều Hội [G] An mái ngói âm [Em] dương gợn bóng thời [Am] gian

Nghe những trăm [C] năm thầm thào trên rêu [D] xanh

Rêu mờ phố [Am] cổ áo trắng em [D] bay đùa vờn trong [G] gió. [D7]

Chiều bồng bềnh [G] trôi sương khói tự thơ [Em] trôi

Khóm me [Am] già mấy nốt lá vàng [Em] rơi [D]

Hoa giấy [Am] tím bâng khuâng màu nhạt [D] cám

Nảy vội nhánh si non trên mái tường xám [G] rêu. [Em]

Bên gốc cây đa [C] già một chiều rưng [Am] rưng

Mình [C] ta [D] ngồi nghe chiều [G] xuống

Tiếng ai [Cm] về bước chân [G] nhẹ

[Am] Chùa Cầu lặng [D] ngắm nước sông [G] trôi.

Chiều không [G] em phố bước [Em] lang chạm bóng ngàn [Am] xưa

Có dáng thu [C] phai nhạt nhòa trong men [D] cay

Trên từng góc [Am] đường thiếu bước chân [D] em chiều buồn hoang [G] vắng.

Lật dở từng [G] trang ký ức dần phai [Em] phôi

Hàng song [Am] buồn đã nhiều dấu xác [Em][D]

Nghe nuối [Am] tiếc bâng khuâng chiều hoang [D] lạnh

Gục đầu vào thơ ngỡ [Cm] bóng xưa hiện [G] về.

* Ta quá chén cùng Hội [G] An [Em]

Ta uống nốt từng thời [Am] gian [Em]

Để ngàn năm [Am] xưa từng dĩ vàng [D7] cùng kéo nhau [G] về.

Ta quá chén cùng Hội [G] An [Em]

Ta uống nốt từng thời [Am] gian [Em]

Để ngàn năm [Am] xưa từng dĩ vàng [D7] cùng kéo nhau [G] về.