Khúc tình cuối

1. Đêm phố buồn mưa [Am] bay hiên quán khuya một [D] mình

Ngồi nhìn giọt sầu [Dm] rơi trách hận [G] tình ai đã phụ [C] ta

Chợt nhạc nhẹ ngân [G] nga lời buồn nghe thiết [F] ta

Gửi vào kỷ [E7] niệm

câu hát tình sao đau xót xa.

 

2. Ai ước hẹn trăm [Am] năm đi hết chung đường [D] tình

Rồi đành lòng đổi [Dm] thay bỏ lại [G] mình trong cõi tình [C] đau

Lời này nào bên [G] nhau nguyện thề yêu mãi [F] nhau

Trở thành nỗi [E7] sầu để cả đời trách hận vì [Am] đâu.

 

ĐK:

Đường tình yêu [Am] đương sao cay đắng đoạn [F] trường

Mộng tình yêu [Dm] thương sao [G] nỡ chia đôi [Am] đường

Để đêm đêm canh [E7] trường ta một mình với chén [F] sầu

Mà nhớ người [E7] thương.

 

Đoạn đành chia [Am] tay ai vui bến mong [F] đợi

Bỏ chiều mưa [Dm] bay bao [G] nhớ thương nơi [Am] này

Bỏ trăng yêu hao [E7] gầy thôi hết rồi thương tiếc nhiều cũng là chia [Am] tay.

 

3. Nghe khúc nhạc đêm [Am] nay như xóa tan hận [D] phiền

Tình còn là nợ [Dm] duyên trách giận [G] người ta có được [C] chi

Trời làm mình chia [G] ly người đành quay bước [F] đi

Những giọt đắng [E7] sầu ta uống cạn tiễn cuộc tình [Am] đi.