Khuya

1. Chớm [Em] khuya có người nhạc sĩ

Đi [B7] trên con đường phố [Em] dài

Vừa [E7] đi vừa hát một [Am] mình

Hát bài [C] ca một chuyện tình sớm qua [B7] mau.

Giữa [Em] khuya có người họa sĩ

[B7] đơn trong căn gác [Em] buồn

Vẽ chân [E7] dung một người [Am] tình

Người tình [B7] ấy bỗng một ngày đã bỏ [Em] đi.

 

ĐK:

Những người nghệ sĩ [D] ấy như nhân [Bm] gian từng [Em] thấy

Yêu thương rất [D] nhiều nhưng tình yêu đáp [Am] lại chẳng được bao [B7] nhiêu

Những hẹn hò gắn [Em] bó mang theo ân tình [A] đó

Đâu có ngỡ [C] rằng một ngày mưa gió [D] về là [B7] phút chia [Em] tay.

 

2. Quá [Em] khuya có người văn sĩ

Suy [B7] tư viết một chuyện [Em] tình

Một [E7] thời yêu thương đời [Am] mình

Rồi người [C] tình mơ sang giàu đã sang [B7] ngang.

Rất [Em] khuya có người thi sĩ

Đơn [B7] côi trong căn phố [Em] nghèo

Viết vần [E7] thơ thương nhớ [Am] về

Một người [B7] tình có một thời đã yêu [Em] nhau.