Kiếp con người

1. Khi ta [Em] biết kiếp con [G] người chỉ là [Em] một cõi vô [G] thường

Ta chỉ là người khách qua đường ghé nhân [C] gian ở trọ mà [Em] thôi

Thua hay thắng trong cuộc [G] đời ta rồi [Em] cũng hóa hư [G] không

Khi trở [Em] về bên đất [G] mẹ thành cát [Bm] bụi người [Em] ơi.

 

ĐK:

Nào có ai [C] không có những ưu [Am] phiền

Nào có [G] ai như trang [D] giấy

Chưa từng [C] vương vết mực cuộc [Bm] đời

Nào có ai [C] níu giữ được thời [Am] gian

Để thoát [D] khỏi vòng sinh ly tử [G] biệt. [Bm]

Đời biết bao [C] nhiêu phận số thăng [Am] trầm

Bởi thế [G] gian muôn sắc [D] thái

Ta chìm [C] trong hai chữ sang [Bm] hèn

Rồi tất [C] cả tan vào cõi hư [Am]

Ta mới hiểu [D] rằng “sắc sắc không [Em] không”.

 

2. Muôn cây [Em] hướng ánh mặt [G] trời, cho hoa [Em] nở ngát hương [G] đời

Xin nguyện lòng giữa đất trời giữ tâm [C] thiện sống đời hiền [Em] lương

Luôn san sẻ yêu thương [G] người, giữ nụ [Em] cười trước khó [G] khăn

Mong vạn [Em] điều hóa yên [G] bình sống an [Bm] nhiên kiếp con [Em] người.