Kiếp đơn côi

Ngước [Dm] mặt lên trờI con tự [Am] hỏi

Tại sao số phận con phảI đơn [Dm] côi

Có mẹ sanh [Gm] ra sao con lạc [Dm] loài

Sống âm [Am]thầm chẳng tình [A7] thân

Ngước [Dm] mắt nhìn ngườI con tự [Am] hỏI

Con là ai đây phảI sống ra [Dm] sao

Mà mọI người nhìn [Gm] con không chút [Dm] tình

Tủi thân một [A7] mình buồn [Dm] đau

ĐờI nào ai [C] hiểu đời nào ai biết

Số phận mình sinh [F] ra

Kẻ sang [Am7] giàu ngườI nghèo [Gm] khó

Người có mái [A7] nhà kẻ đi lang [Dm] thang

ĐờI nhiều gian [C] khổ dờI đầy đắng cay

Kiếp con người ai [F] hay

Người âu sầu kẻ vui [A7] sướng

Người có mẹ [Dm] cha kẻ lại mồ [Dm] côi

Ngày lại qua [C] ngày cố gắng vương [Dm] mình

Để sống đích [A7] thực làm một con [Dm] ngườI

Và mọi [C] người nhìn con bằng đôi [Gm] mắt

Sống [A7] hiên ngang bước vững [Dm] vàng

Ngước mắt lên [Dm] trờI cảm ơn [Am] người

Đời nhiều trông gai cho con cố [Dm] gắng

Sống vui an hòa quên chuyện ngày [Gm] qua

Sống trọn kiếp [A7] người trời [Dm] cho