Kiếp thứ 2

1. [Em] Nếu được sống một kiếp thứ [G] hai

[D] Em thôi không làm [A] người

[Em] Nếu được sống một kiếp thứ [G] hai

[D] Em thà làm [A] mây.

[Em] Ngày ngày được lang thang [G] mãi trên tầm cao

Không nhìn [D] thấy vui buồn

Để rồi chia tay ngày [A] sau, sẽ không tìm được [C] nhau

Để thôi không cần biết đơn đau trên mọi cuộc [D] tình. [B7]

 

ĐK:

Vậy thì em là [Em] ai?

Trước đây sau này là [G] ai?

Thế gian không một ai [D] biết

Em không muốn sống cô đơn [A] thế này.

Hẹn gặp trong đời [Em] sau

Hỡi em đi đâu về [G] đâu

Sớm mai có còn ai [D] nhớ

Đêm qua một mình em [A] hát.

He [C] ehh

Em còn đó một thời vẻ vang sao chóng quên đi

[D] Ôm thêm buồn thương đêm chìm [Bm] sâu vào trong suy tư

Ngày còn [C] có sáng chiều, đời người có khổ đau

Thì em cần [D] chi?

[Bm] Bình yên mà sống một đời cho [Em] xong.

 

2. [Em] Nếu được yêu một lần thứ [G] hai

[D] Xin yêu như tình [A] đầu

[Em] Nếu gặp em ở kiếp thứ [G] hai

[D] Xin đừng nhìn [A] nhau.

[Em] Đời người chỉ mong được [G] mãi yêu vậy thôi

Thế thì [D] khó khăn chi mà cứ phải xa lìa [A] nhau?

Nỡ yêu vội người [C] sau

Thế nên ông trời hỡi kiếp sau xin đừng làm [D] người. [B7]

 

ĐK:

Vậy thì em là [Em] ai?

Trước đây sau này là [G] ai?

Thế gian không một ai [D] biết

Em không muốn sống cô đơn [A] thế này.

Hẹn gặp trong đời [Em] sau

Hỡi em đi đâu về [G] đâu

Sớm mai có còn ai [D] nhớ

Đêm qua một mình em [A] hát.

He [C] ehh

Em còn đó một thời vẻ vang sao chóng quên đi

[D] Ôm thêm buồn thương đêm chìm [Bm] sâu vào trong suy tư

Ngày còn [C] có sáng chiều, đời người có khổ đau

Thì em cần [D] chi?

[Bm] Bình yên mà sống một đời cho [Em] xong.

* [C] Rồi nghìn năm sau mây sẽ hóa thân thành mưa

[D] Rơi xuống trần hoà vào [B7] đất mẹ nuôi cây cao

[Em] Và nghìn năm nữa cây sẽ héo khô thành đống tro tàn

[D] Chờ cơn gió vút [Bm] lên đưa em về trời.

 

ĐK:

Vậy thì em là [Em] ai?

Trước đây sau này là [G] ai?

Thế gian không một ai [D] biết

Em không muốn sống cô đơn [A] thế này.

Hẹn gặp trong đời [Em] sau

Hỡi em đi đâu về [G] đâu

Sớm mai có còn ai [D] nhớ

Đêm qua một mình em [A] hát.

He [C] ehh

Em còn đó một thời vẻ vang sao chóng quên đi

[D] Ôm thêm buồn thương đêm chìm [Bm] sâu vào trong suy tư

Ngày còn [C] có sáng chiều, đời người có khổ đau

Thì em cần [D] chi?

[Bm] Bình yên mà sống một đời cho [Em] xong.