Kỵ sĩ và ánh sao

1. [Em] Đêm sáng [D] trăng anh là [C] bóng đêm đi [G] lạc

[Em] Mang vết [D] thương chàng kỵ [C] sĩ tha [B7] phương

[Em] Qua cánh [D] rừng bao mùa [C] lá đã rơi [G] vàng

Người trầm [Am] tư ngân [B7] nga khúc ca [Em] buồn.

 

2. [Em] Em ánh [D] sao trên trời [C] phía bắc địa [G] cầu

[Em] Đã ngắm [D] nhìn nghìn năm [C] lá thu [B7] rơi

[Em] Em xuyến [D] xao trong màu [C] mắt anh xa [G] vời

Chỉ thầm [Am] mong sáng [B7] soi lối đi [Em] người.

T-ĐK1:

Nhìn về [Em] em nhìn về [D] em dù trong [G] khoảnh khắc đây [B7] thôi

Nhìn thật [C] sâu vào đôi [D] mắt dù người [G] chẳng cần đáp [Bm] lời

Một giây [C] trôi qua là mãi [D] mãi chỉ cần [G] ta nhớ nhau trong [Em] đời

Mỗi khi [C] lạc đường thì hãy [D] nhìn lên ánh [B7] sao anh hỡi.

 

ĐK:

Chàng kỵ [Em] sĩ xuyên màn [D] đêm đi lạc [C] vào trong giấc [G] mộng

Người đừng [Am] mang theo nỗi [Em] buồn em còn [F#7] đây hoài vấn [B7] vương

Dù cho [Em] ta cách xa [D] nhau qua hàng [C] vạn năm ánh [G] sáng

Chẳng cần [Am] tiếng yêu thành [Em]

câu chỉ cần [B7] thấy nhau trong [Em] đời.

T-ĐK2:

Một giây [Em] thôi một giây [D] thôi hòa trong [G] vũ khúc đôi [B7] ta

Nhìn thật [C] sâu vào đôi [D] mắt này chẳng [G] thể nào thoát [Bm] ra

Tựa như [C] phép màu cổ [D] tích một không [G] gian chỉ có hai [Em] người

Biết sao [C] quên một nụ [D] hôn đã đánh [B7] rơi anh hỡi.

 

ĐK:

Chàng kỵ [Em] sĩ xuyên màn [D] đêm đi lạc [C] vào trong giấc [G] mộng

Người đừng [Am] mang theo nỗi [Em] buồn em còn [F#7] đây hoài vấn [B7] vương

Dù cho [Em] ta cách xa [D] nhau qua hàng [C] vạn năm ánh [G] sáng

Chẳng cần [Am] tiếng yêu thành [Em]

câu chỉ cần [B7] thấy nhau trong [Em] đời.

Tăng tone [Em] -> [Fm]

 

ĐK2:

Chàng kỵ [Fm] sĩ em thầm [Eb] thương đã mệt [C#] nhoài nơi chiến [Ab] trường

Nhìn người [Bbm] mang bao vết [Fm] thương trong hừng [G7] đông nhòa ánh [C7] dương

Chàng kỵ [Fm] sĩ nhớ nơi [Cm] xưa nhưng chẳng [C#] trở về được [Ab] nữa

Còn đây [Bbm] khúc ca dở [Fm] dang bên một [C7] ánh sao đã [Fm] tàn.