Ký ức cuối

1. Lặng [Dm] bước trên con phố dài mình anh nơi [Gm] đây ôm bao đắng cay

Cùng [C] những nỗi nhớ đong đầy tìm về nơi [F] đó sao nay chẳng thấy

Lạc [Bb] bước trong những kỷ niệm chìm trong men [Gm] say mong sẽ quên em

Nhưng cứ cố quên tim anh lại càng nhớ [A7] thêm.

 

2. Ngày [Dm] đó biết bao ân tình mình đã trao [Gm] nhau em có nhớ chăng

Lần [C] cuối em nắm tay anh em hứa những [F] gì em có còn giữ

[Bb] sao em nỡ hững hờ bỏ mặc mình [Gm] anh trong bao giấc mơ

Ôm bao đau thương vì tình yêu nay đã tan [A7] vỡ.

 

ĐK:

Vậy tại [Dm] sao khi xưa bên [Gm] nhau em chẳng nói

Với [C] em anh cũng chỉ là niềm [F] vui thoáng qua

Để [Bb] cho giờ đây tim anh [Gm] thôi lạnh giá

Nhớ [Em] em bao tháng ngày [A7] qua.

Vậy nên [Dm] thôi quên đi những ngày [Gm] xưa ấm êm

Để [C] những đêm trăng cô đơn anh nghe lòng [F] thôi nhớ em

Hạnh [Bb] phúc tàn phai nhưng anh [Gm] vẫn chờ mãi

Chờ [Em] một ngày mai em [A7] sẽ quay [Dm] lại.