Kỷ vật của Ama

1. Nhớ khi xưa còn [C] bé con vẫn hay hỏi [Am] mẹ

Mang đồ cũ [F] kỹ cha cũng đi [G] xa mẹ giữ lấy làm gì?

Mẹ âu yếm bảo [C] tôi nhờ những thứ này con [Am] ơi

Cha đã một [F] đời chiến đấu hy [G] sinh để quê hương được thanh [C] bình.

 

ĐK:

Kỷ vật của [F] Ama là một khẩu súng [Em] AK với ăng-[Am]

Những tấm huân [Dm7] chương đã bạc màu mẹ [G] luôn xem như vật [C] báu

Kỷ vật của [F] Ama là bức chân dung trắng [Em] đen của đồng [F] đội

Trong [G] chiếc ba lô sờn quai

Mẹ tôi vẫn [F] luôn nâng [G] niu từng [C] ngày

[F] Ama ơi....[G] Ama ơi...ơ [C] hơ ơi.....

 

2. Sau bao năm giải [C] phóng đất nước không còn [Am] tiếng bom đạn

Tóc mẹ tôi cũng [F] bạc dần [G] theo vết hằn của thời gian

Ai ơi xin đừng [C] quên dấu ký ức gọi [Am] tên

Máu Ama hòa vào [F] đất [G] cho tháng năm yên [C] bình.

 

ĐK:

Kỷ vật của [F] Ama là một khẩu súng [Em] AK với ăng-[Am]

Những tấm huân [Dm7] chương đã bạc màu mẹ [G] luôn xem như vật [C] báu

Kỷ vật của [F] Ama là bức chân dung trắng [Em] đen của đồng [F] đội

Trong [G] chiếc ba lô sờn quai

Mẹ tôi vẫn [F] luôn nâng [G] niu từng [C] ngày.

 

ĐK:

Kỷ vật của [F] Ama là một khẩu súng [Em] AK với ăng-[Am]

Những tấm huân [Dm7] chương đã bạc màu mẹ [G] luôn xem như vật [C] báu

Kỷ vật của [F] Ama là bức chân dung trắng [Em] đen của đồng [F] đội

Trong [G] chiếc ba lô sờn quai

Mẹ tôi vẫn [C] luôn nâng niu từng ngày

[F] Ama ơi....[G] Ama ơi...ơ [C] hơ ơi.....