Lá úa mùa thu (Les feuilles mortes – Autumn Leaves )

Chiều ra đứng [Fm] nhìn lá rơi đầy giữa rừng [C7] thu.

Ngày xưa chốn nầy bước chân mềm trên thềm [C] cũ.

Mùa tan tác về dưới chân người lá thu [Bbm] vàng.

Rồi cũng úa tàn chết theo làn gió mùa [C7] sang.

Từng cơn sóng [Fm] gào như tiếng lòng khóc tình chia [C7] phôi.

Đời xa cách rồi chia ngàn [C] lối. đàn thiết tha chờ.

Khúc tương phùng giữa đêm [Bbm] trường.

Trả hết xuân thì phút chia ly tiễn người [C7] đi.

Mùa thu năm [Cm] ấy lá rơi tả [C7] tơi.

Đời sao hoang [F] vắng giấc mơ [Cm] tan.

Ai nhớ bóng trăng tàn rơi trên [Fm] lối.

Đêm mơ [Bm] hồ theo mây bay về [C7] đâu.

Còn đây thương [A] nhớ Mùa thu năm [C] cũ.

Người xưa đâu [Bbm] biết giờ nầy về [Fm] đâu.

Tìm trong đêm [A] vắng giọt sầu buồn [C] rơi.

Đời như chiếc [C7] lá đã úa lâu [Fm] rồi.

Người xưa có còn [C] nhớ.

Chiều dần [Fm] phai theo ngàn mây [Bbm] bay.

Về [Eb] chốn xa [Fm] xôi.

Màu sương [A] khói trên sông hững [C] hờ.

Bóng xiêm y vụt [Bbm] tan.

Nước mắt [C7] tràn đêm biệt [Fm] ly.

Còn đây thương [A] nhớ Mùa thu năm [C] cũ.

Người xưa đâu [Bbm] biết giờ nầy về [Fm] đâu.

Tìm trong đêm [A] vắng giọt sầu buồn [C] rơi.

Đời như chiếc [C7] lá đã úa lâu [Fm] rồi.

Người xưa có còn [C] nhớ.

Chiều dần [Fm] phai theo ngàn mây [Bbm] bay.

Về [Eb] chốn xa [Fm] xôi.

Màu sương [A] khói trên sông hững [C] hờ.

Bóng xiêm y vụt [Bbm] tan.

Nước mắt [C7] tràn đêm.... biệt [Fm] ly...