Lạc lối trong chính tôi

1. Có đôi [F] lần tôi tự [G] hỏi mình

[Em] Sao cứ mãi chạy [Am] vòng vòng quanh

Những [Dm7] vai diễn ai trao tôi [G] quen diễn sâu

Nhưng [Dm7] đôi lúc chính tôi còn [G] chẳng hiểu [C] đâu.

Nhìn vào [Am] gương ai đang nhìn [Em] tôi

Ánh [F] mắt xa xôi ai [C] quen ai lạ?

Lạc vào chính [Dm7] mình như [G] người xa nhà

Tôi là ai giữa bao vai người ta?

T-ĐK:

[F] Có khi tôi muốn [G] trốn đi thật xa

[Em] Tìm lại tôi [Am] giữa bao la

[Dm7] ngại ánh mắt, ngại lời nói nên [G] thôi.

 

ĐK:

Lạc lối trong chính [F] tôi giữa [G] phố đông quen [Em] rồi

Đi [Am] qua bao con [Dm7] đường chỉ [E7] thấy tâm hồn [Am] trôi

Chạy theo những vội [F] vã mà [G] quên đi bản [E7] ngã

[Am] Giữa bao ánh [Dm7] đèn lòng [G] vẫn âm [C] u.

Lạc lối trong chính [F] tôi ngỡ rằng [G] tôi hiểu chính [Em] mình

Sao [Am] con tim vô [Dm7] tình chẳng [E7] thấy ánh bình [Am] minh

Tôi vẫn đi vòng [F] quanh ở [E7] trong mê cung [Am] ấy

Tôi tìm tôi [Dm7] hoài chẳng [G] thấy tôi [C] đâu.

 

2. Cứ sống cho [F] qua ngày trôi như [C] cát

Cười cho giống [Dm7] ai để không ai [C] nhắc

Những đêm [Am] về trong tim ai [D] biết

Tôi chỉ muốn gào [Dm7] lên tôi là ai vậy [G] chứ?

T-ĐK:

[F] Có khi tôi muốn [G] trốn đi thật xa

[Em] Tìm lại tôi [Am] giữa bao la

[Dm7] Mà ngại ánh mắt, ngại lời nói nên [G] thôi.

 

ĐK:

Lạc lối trong chính [F] tôi giữa [G] phố đông quen [Em] rồi

Đi [Am] qua bao con [Dm7] đường chỉ [E7] thấy tâm hồn [Am] trôi

Chạy theo những vội [F] vã mà [G] quên đi bản [E7] ngã

[Am] Giữa bao ánh [Dm7] đèn lòng [G] vẫn âm [C] u.

Lạc lối trong chính [F] tôi ngỡ rằng [G] tôi hiểu chính [Em] mình

Sao [Am] con tim vô [Dm7] tình chẳng [E7] thấy ánh bình [Am] minh

Tôi vẫn đi vòng [F] quanh ở [E7] trong mê cung [Am] ấy

Tôi tìm tôi [Dm7] hoài chẳng [G] thấy tôi [C] đâu.

Tôi tìm tôi [Dm7] hoài chẳng [G] thấy tôi [C] đâu.