Làm dâu xứ người

1. Một [C] mình giữa chốn tha [D] phương

Thương mẹ [Bm] cha vất vả trăm [Em] đường

[C] Thương tuổi mới đôi [D] mươi

Mà em phải [Bm] vội theo ai xứ [Em] người.

 

2. Hạnh [C] phúc chẳng như ước [D] mong

Nước mắt hai [Bm] dòng em theo đò sang [Em] sông

[C] đơn giữa phố thị xa [D] hoa

Chịu bao tủi [Bm] nhục nơi xa lạ [Em] nhà.

T-ĐK:

[Am] Bên người em chẳng [Em] thương

Đắng [Bm] cay người lạ chung [Em] giường

Tổn [Am] thương mà em gánh [Em] mang

Đau xót vô [Bm] vàn, ngỡ một đời cao [Em] sang.

 

ĐK:

Làm [C] dâu ở nơi xứ [D] người

Lúc khóc hay [Am] cười, biết san [D] sẻ với [G] ai

Thanh [Am] xuân đôi tiếng thở [C] dài

Sao nơi bến [Bm] đậu mà đắng cay tủi [Em] hờn.

Thương [C] cha mẹ quá nên [D] em

Lỡ duyên ước [Am] hẹn, [D] với người em [G] thương

Uyên [Am] ương chẳng thể tơ [C] vương

Yêu nhau chẳng [Bm] thể bước chung con [Em] đường.