Làm người cô đơn

1. Ngày [C] ngày tháng tháng năm năm như từng [G] trang giấy

Chuyện cũ đã [Am] qua mà sao còn vương [Em] mang

Lại một ngày [F] nhớ đêm nhớ lúc [C] đau lòng càng nhớ

Thế [Dm] giới nhỏ bé của em chiếm lấy [G] anh.

 

2. Buồn [C] buồn vấn vấn vương vương anh rời [G] xa cố hương

Có những [Am] người dù không thể nắm vẫn [Em] thương hơn vạn lần

Chuyện [F] buồn để nhắc niềm [C] vui thì sẽ quên

[Dm] ức chẳng đau lòng yêu thương rất [G] sâu.

 

ĐK:

Từng [C] ngày mưa giăng nơi xa đôi khi chỉ [G] muốn biến mất

Mặt [Am] hồ sương rơi con đường chơi vơi mình [Em] ta ôm lấy ta

Tình [F] cảm đâu phải cho đi chỉ [Em] mong đón nhận [Am] lại

[Dm] Sâu đậm nhất là yêu nhưng phải [G] đứng sau tình yêu.

Lặng [C] nhìn cô đơn đôi khi con tim mong [G] manh đến thế

Chỉ cần một [Am] vài quan tâm nhỏ nhoi cũng khiến mình [Em] thấy được ủi an

Nhiều [F] lúc nghĩ nghĩ suy suy chẳng [Em] ai bên cạnh [Am] mình

[Dm] Chắc là do mình xui nên khi [G] hết lòng thì người chẳng thương [C] mình.