Làm sao thứ tha

1. Dịu dàng ngọt [Dm] ngào đôi môi ta đang ngất [A] ngây men tình

Và lời hẹn [A7] thề bên em nghe sao cũng [Dm] quá xa vời

Người [D7] đành quay lưng mặc [Gm] ta xót xa

Ôi người yêu [E7] ơi em xa tầm [A7] tay

 

2. Và rồi một [Dm] mình lang thang trên con phố [A] quen hôm nào

Người lại trở [A7] về bên tôi mong tôi bõ [Dm] đi lỗi lầm

Hẹn [D7] thề chi em rồi [Gm] sẽ lãng quên

Khi tình mình [A7] đã hết thật [Dm] rồi

 

ĐK: Ta không [C] cần tình yêu để lòng [F] thêm đớn đau

Em hãy [A7] về đi em ta đã [Dm] quên em rồi

Bây giờ [Bb] lời nói níu kéo được [A7]

Và rồi cuộc [Dm] sống đã cho em hiểu được tình [D7] yêu của [Gm]ta

Người vội [C] vã quay trở về mong rằng [F] ta tha [A7] thứ

Thật là [Dm] khó lắm em ơi làm [D7] sao anh thứ [Gm] tha

Và người cũng [A7] biết rằng tình mình chỉ [Bb] đến [A] một [Dm] lần