Lãng đãng mùa đông

1. Em [Em] ra phố mùa [G] đông

Lang [Am] thang bước trên [C] đường

Chút [D] se lạnh hoàng [Em] hôn

Lòng [D] như có chiều [G] buông. [B7]

Theo [Em] cơn gió vội [G] qua

[D] phong rơi tơi [Em] tả

Một [Am] mình nơi phố [F] lạ

Nghìn [Em] trùng xa cố [G] hương

Chơi [Am] vơi! chơi vơi quê [Em] người

Trôi [D] theo! trôi theo ngày [B7] tháng.

 

2. Đi [Em] qua nắng vàng [G] phai

Bâng [Am] khuâng trái tim [C] hỏi

Đã [D] xa rồi thật [Em] sao

Ngày [D] xưa đó tình [G] trao. [B7]

Cơn [Em] mưa bất chợt [G] rơi

[D] môi thơm đang [Em] mở

Ngọt [Am] ngào hương mới [F] lạ

Thẹn [Em] thùng chân bước [G] mau

Mưa [Am] qua! Mưa qua lâu [Em] rồi

Tình [D] vui như mơ tình [Em] ơi.

 

ĐK:

Thời gian [C] ơi! Thôi [D] đã rêu phong [Bm] rồi

Người yêu [Am] ơi! Thôi [C] nhé nhớ nhau [B7] thôi

Quê [Am] hương muôn trùng cách trở

Nhánh [B7] sông xa nguồn [D] cội

Đi về muôn [Am] lối thôi đừng thương [B7] tiếc

Không còn chi nữa dấu yêu [Em] ơi.

 

3. Em [Em] ra phố phù [G] hoa

Xôn [Am] xao những ơn [C] đời

Nắng [D] đi nhặt niềm [Em] vui

[D] trên áo chiều [G] rơi. [B7]

Như [Em] cơn sóng đầy [G] vơi

Lắng [D] nghe đêm than [Em] thở

Một [Am] mình trăng sáng [F] tỏ

Thầm [Em] thì

câu hát [G] ru

Ơi [Am] quê! Ơi quê Tuy [Em] Hòa

Lòng [D] tôi! Con sông Đà [Em] ơi!