Lặng lẽ đêm Giáng Sinh

1. Đêm giáng [Dm] sinh gió đông về lặng [F] lẽ

Lối anh [Dm7] về, giờ vắng bóng hình [Gm] em

Ánh đèn [C] khuya, hắt hiu soi lối [Bb] nhỏ

Anh lặng [C] thầm nhớ đến bóng em [F] thôi [A7]

 

2. Hai mùa [Dm] qua, No-el về quạnh [F] vắng

Áo len [Dm7] hồng giờ đã vội phai [Gm] phôi

Bước chân [C] em lặng thầm đi xa [Bb] mãi

Lời yêu [A7] xưa chợt tan giữa giòng [Dm] đời

 

ĐK: Bài Thánh ca [Am] xưa, vang lên giữa đêm [Bb] tối

Anh nhớ [F] em, lòng bỗng thấy nao [Dm] nao

Tiếng chuông [Gm] ngân, lòng anh thêm cô [C] quạnh

Anh nhớ [C7] lại, lời hứa giáng sinh [F] xưa

Mùa Giáng Sinh [Am] xưa, không ai còn nhắc [Bb] đến

Anh với [F] em, giờ đã cách xa [Dm] nhau

Nhớ không [Gm] em, lời hứa thuở hôm [C] nào

Giờ vụt [A7] tan, như một giấc chiêm [Dm] bao

 

3. Nếu một [Dm] mai, em về ngang lối [F]

Có nghe [Dm7] lòng, chợt thoáng chút bâng [Gm] khuâng?

Tiếng chuông [C] xưa, vẫn ngân vang trong [F] gió

Em đi [A7] rồi, ai khẽ hát cùng [Dm] anh