Lắng nghe đôi bàn tay

1. Em chỉ [C] muốn được như tán [G] cây

Không cần [Am] lo ngày mai thức [Em] dậy

Nhìn [F] mùa thu trôi trong [C] lặng lẽ

Đông [Dm7] đi không chút ồn [G] ào.

 

2. Chân không [C] lớn, người cũng chẳng [G] cao

Mắt em [Am] to, hàng mi cong [Em] rạng ngời

Chỉ [F] là con chim trên [C] cành hát

Khúc [Dm7] hát em [G] chẳng thể [C] nghe.

 

ĐK1:

Em chỉ [C] muốn được nghe

câu [G] hát du dương mỗi [Am] khi hạ về [Em]

Mẹ [F] đưa nôi em say [C] từng giấc

Khúc [Dm7] hát mang theo tình [G] yêu.

Em không [C] nghe nên không thể [G] nói ra hết những [Am] chân tình này [Em]

Nhưng em [F] ơi bàn tay em nhỏ [C] xíu

Vẫn vẽ [Dm7] ra những nốt yêu [G] thương

To ơi là [C] to.

RAP:

Em có đôi [C] tay vẽ lên điều hạnh phúc có nụ [G] cười thắp sáng cả màn đêm

Những yêu [Am] thương xung quanh em đủ lớn cho em [Em] ngoan say mê trong giấc mềm

Em [F] là bài hát không lời, giai điệu [C] vang trong từng cử chỉ

Người [Dm7] ta bảo em lặng im, anh gọi [G] đó là cách thế giới nghĩ

Anh học [C] được từ em sự dịu dàng, khi mọi [G] điều giờ chỉ là lặng thinh

Người ta [Am] quý nhau ở nhiều điều khác, đối với [Em] em quý nhau ở cái tình

Đôi [F] bàn tay viết nên thơ, em ru [C] mưa nhẹ vào lòng phố

Chẳng [Dm7] vội vã chẳng bon chen, em chọn [C] lánh xa những xô bồ.

 

ĐK2:

Đừng bận [C] tâm bình minh vẫn [G] sẽ sáng lên bên [Am] kia bầu trời [Em]

Đường còn [F] xa phía trước nhiều sỏi [C] đá

Tôi nguyện [Dm7] cùng dìu bước em [G] qua.

Mong em [C] tin dù trong gian [G] khó yêu thương vẫn [Am] luôn tồn tại [Em]

Và dù [F] mai tôi không còn ở [C] đấy

Mong trái [Dm7] tim em vẫn lắng [G] nghe, để được vỗ [C] về.

Và dù [F] mai tôi không còn ở [C] đấy

Mong trái [Dm7] tim em vẫn lắng [G] nghe, để được vỗ [C] về.