Lãng quên

Chiều tàn [A] rồi đêm sẽ [C#m]t ới. Sương khói chơi [F#m] vơi

Người vẫn chờ [E7] người. Thao thức dòng [A] đời

Tình là [D] tình, một đêm trăng [C#m] sáng

Một đêm nhớ [E]nhung, một đêm thở [A] than

Em có nghe [Bm] chăng mùa xuân đâu [E] đó

Trên nhánh cây [F#m] khô còn run tiếng gió

Em có nghe [D] chăng lời thì [A] thấm.

Còn [D] ướt đôi môi [E7] hiền em lỡ đánh mất hôm [A] nao

Đưa em [D]về đường ngày [E7] xưa bóng thông xanh xanh bên [A] hồ

Mịt mù [F#m] sương sương khói giăng [D] giăng tình đêm thâu ấm môi [E] hôn vội [A]

Tình [Bm] nâng niu mong manh nụ hoa [E] sớm

Cho nhau một [D] lần, đêm đen ngại [A] ngần một mai tháng [F#m] năm

Chìm trong lãng [E7] quên xin còn tiếng yêu [A] thương

Dù một [A] lần tôi vẫn [C#m] nhớ đôi mắt long [F#m] lanh

Em khóc một [E7] mình. Mưa nắng chập [A] chùng

Dù một [D] ngày, người đi quên [C#m]hết

Mùa trăng mới [E] lên, tình nhen ái [A] ân

Tôi biết mai [Bm] sau niềm đau quên [E] lãng

Đêm trắng hương [F#m] trinh nghìn năm cát vắng

Em có hay [D] chăng một lời [A] nguyền

[D] vết thương êm [E7] đềm cho tôi biết nhớ thương [A] em