Lạnh hơn mùa đông

[C] Rồi bỗng thức giấc sau bao ngày [F] tháng khờ dại

[Dm7] Lời hứa đã [G] mất, sao nỗi buồn [C] vẫn ở lại

Ngày tháng cứ thế vô tình với [F] em

Rất vô tình với [Am] em nước mắt ru mình đêm [G] đêm.

Mùa đông ơi [F] đến và ôm chặt em như thế

Ôm lấy [C] em khi mưa gió về

Ngồi kề bên [Dm7] em chuyện trò đôi [G7] chút cho lòng bớt chơi [C] vơi

Này mùa đông ơi [F] sao người ta lạnh lùng đến thế

Bao tiếng [Em] yêu giờ lạnh giá [Am] hơn mùa đông

Anh đã [Dm7] không còn cần em nữa sao mắt [G] em còn buồn cơn mưa.

Sao đành bỏ [C] em ở lại sao giờ nhìn [F] nhau ngần ngại

Còn [Dm7] nhớ những lúc bên [G] nhau, thì thầm rằng [C] anh thương em biết mấy

Sao giờ chỉ [F] thấy, nỗi buồn lạnh giá trong [Em7] nhau

Anh của ngày trước, bây [Dm7] giờ nơi đâu?

 

Câu nói yêu em giờ lạnh [G] hơn mùa Đông ngoài [C] kia.

* Người ta vẫn [F] nói năm tháng sẽ xóa đi từng vết [Em7] thương trong tim mình

Sao [Dm7] em vẫn khóc, vẫn [G] thấy trong lòng nỗi [C] đau còn hoài

Người ta vẫn [F] nói nước mắt chỉ khiến cho những vết [Em7] cắt cứ thế thêm [A7] sâu

Nhưng [Dm7] em biết làm sao khi nơi lòng này yếu [G] đuối.