Lệ úa đêm hoang

1. Giữa đêm [Em] đen tôi giật mình thức giấc

Nghe cõi [B7] lòng bao trống vắng chơi [Em] vơi

Dường trong tôi vương chút gì nghèn [Am] nghẹn

Giấc mơ [B7] còn vệt lệ úa trên môi.

 

2. Dấu yêu [Em] ơi sao dạt dào nỗi nhớ

Tiếng côn [B7] trùng thêm ray rứt canh [Em] khuya

Bờ vai nghiêng mang nỗi buồn huyền [Am] thoại

Dòng sông [B7] yêu dòng sông cách đôi [Em] bờ.

 

ĐK:

Tình [Em] ơi tình trót vương mang

Đời [Am] xa lạc bước chân ngoan

Tình [Em] xa tiếng yêu bẽ [B7] bàng

Giọt [Em] buồn úa giữa đêm [B7] hoang.

Thời [Em] gian hờ hững qua song

[Am] sang thổn thức ve ngâm

Vào [Em] thu hắt hiu mây [B7] ngàn

Cõi hồn buồn rớt rơi theo lá [Em] vàng.

 

3. Cố nhân [Em] ơi trong tận cùng nỗi nhớ

Tiếng yêu [B7] người làm se sắt con [Em] tim

Chung nỗi đau trên lối đời hai [Am] ngả

Dạo cung [B7] mơ lạc âm phím tơ [Em] chùng.