Liên Khúc Dấu chôn tình buồn – Đã xa cuộc tình – Bờ bến lạ – Người về cuối phố

1. Dấu chôn tình buồn - Nhạc và lời Quốc Vượng

Kìa mùa thu [Dm] sang còn đây mà anh [C] đã ra đi lãng [Dm] quên tình em

Tình buồn vương những cành lá còn xơ [C] xác nơi đây chờ [F] thân héo gầy

[D7] Lòng em hiu [Gm] hắt băng giá

Những tháng [D7] ngày buồn theo những [Gm] vết chim bay

Anh đã [Bb] xa thật sao khi [E7] bao yêu dấu còn [A7] đây

Lòng này đã [Dm] muốn rời xa để quên [C] hết nỗi đau mãi [Dm] trong lòng ta

Cầu mong anh sẽ hạnh phúc, còn em [C] mãi phiêu du giấu [F] chôn tình nhớ

[D7] Đành xin yêu [Gm] mãi mình anh hỡi [C] người

Đời phiêu [F] lãng để qua kiếp [Bb] người

Cùng với [Gm] gió đi khắp nơi [A7] nơi tháng năm [Dm] buồn trôi [C]

 

2. Đã xa cuộc tình - Nhạc và lời Thái Khang

Người yêu [Gm] hỡi vì sao, anh nỡ vô tình

Để tim [Dm] em ngày đêm, thao thức mong chờ

Chẳng còn [Bb] ai vây quanh nói [C] cười đùa vui

Khi màn [F] đêm lạnh lùng buông [Dm] xuống

Làm sao em [Gm] sống được khi thiếu vắng anh rồi

Người em [Dm] yêu đã xa, xa mãi không về

Chỉ còn [Bb] em đơn côi

Chết [C] lặng trong tim, theo [Dm] tháng năm dài.

Đường [Dm] phố vắng bước chân [C] anh

Làn [Bb] gió rét buốt tâm [F] hồn

Chạnh [Gm] lòng em bước, qua [Dm] từng con phố

Nhớ [Em] anh biết bao kỷ [A7] niệm

Còn [Dm] đó giây phút nồng [C] say

Nhớ [Bb] tiếng ân ái hôm [F] nào

Người [Gm] đành cho ta, lệ [Dm] nhoà trên mi

Ta [A7] say trong chén men [Dm] tình [Gm][A][Dm]

 

3. Bờ bến lạ - Nhạc và lời Nguyễn Nhất Huy

[Dm] Bờ bến lạ, [Bb] bờ bến lạ

Người yêu đã [C] sang bên kia đại [Dm] dương

[Dm] Bờ bến lạ, bờ [Gm] bến lạ

Để anh bước [Bb] đi quên hết yêu [A7] thương.

Trong đêm [Gm] tối không còn tiếng [C] cười

Đôi chân [F] mỏi không còn lối [Bb] về

Nhìn mưa [Gm] bay giọt sầu [C] rơi

Rơi trong tiếc [A7] nuối.

[Dm] Bờ bến lạ, bờ [Bb] bến lạ

Để con sóng [C] xưa quên đi đại [Dm] dương

[Dm] Đường phố lạ, đường [Gm] phố lạ

Để anh bước [Bb] chân qua những yêu [A7] thương.

Như sương [Gm] khói tan vào cuối [C] trời

Quanh ta [F] đã không còn tiếng [Bb] cười

Từng đêm [Gm] mưa rơi từ khi anh [A7] bước chân về bên [Dm] người.

 

4. Người về cuối phố - Nhạc và lời Nguyễn Nhất Huy

[Dm] Giọt nước mắt em [A7] rơi, khi [C] anh nói lời [Dm] chia tay

[Gm] Giọt nước mắt em [C] rơi, khi anh bước chân về với [F] người [D7]

Khi em [Gm] về trời xanh không [Bb] mây bay

Em nghe [Dm] chiều mùa thu không lá [Em7] rơi

Mùa đông [Gm] đến bên em người [A7] ơi

[Dm] Giọt nước mắt hôm [A7] nay, rơi [C] trên tiếng cười [Dm] hôm qua

[Gm] Giọt nước mắt mai [C] sau, rơi trên những con đường xứ [F] lạ [D7]

Đôi tay [Gm] nào dìu em trong [Bb] mưa bay

Đôi môi [Dm] nào vừa hôn em đắm [Em7] say

Rồi giây [A7] phút trái tim anh [Dm] đổi thay [D7]

Tình đầu đã [Gm] đến xôn xao đại [Dm] dương người ơi

Rồi làn sóng [A7] cuốn yêu thương rời [Gm] xa tầm tay

Một lần mãi [Bb] mãi anh quên mùa [C] thu tóc mây

Để vội [Bb] đi, tìm mùa [C] xuân bên người yêu [F] mới [D7]

Cuộc đời vẫn [Gm] thế con tim thường [Dm] hay đổi thay

Người về cuối [A7] phố long lanh giọt [Gm] sương tràn mi

Một làn tóc [Bb] rối bay trong hoàng [C] hôn lá rơi

Rồi từ [Bb] đây, mình em đi [A7] giữa mênh mông [Dm] cuộc đời

Tình đầu đã [Gm] đến xôn xao đại [Dm] dương người ơi

Rồi làn sóng [A7] cuốn yêu thương rời [Gm] xa tầm tay

Một lần mãi [Bb] mãi anh quên mùa [C] thu tóc mây

Để vội [Bb] đi, tìm mùa [C] xuân bên người yêu [F] mới [D7]

Cuộc đời vẫn [Gm] thế con tim thường [Dm] hay đổi thay

Người về cuối [A7] phố long lanh giọt [Gm] sương tràn mi

Một làn tóc [Bb] rối bay trong hoàng [C] hôn lá rơi

Rồi từ [Bb] đây, mình em đi [A7] giữa mênh mông [Dm] cuộc đời.