Liên khúc Thế rồi một mùa hè & Buồn như phượng

* Thế rồi một mùa hè (Phạm Mạnh Cương)

Thế [Gm] rồi mùa hè qua từ đấy tạm biệt nhau ngày [Eb] ấy thương nhớ trong tim [D7] đầy

Nhớ [Gm] hoài miền thuỳ dương nước [Cm] xanh chiều chiều hai đứa [Gm] mình ngồi nhìn đợt sóng [D7] nhô

Biết [Gm] đâu ngày vui sao chóng [Cm] tàn giã từ nhau vội [Eb] vàng phượng tàn trên hè [D7] phố

Nhìn [Cm] trăng khuya tránh bên mái [Gm] lầu cánh phượng đã nhạt [Cm] màu ép [D7] trong lòng tay [Gm] sầu.

[Cm] Nhớ sao [Gm] nguôi rặng thông [Cm] tiễn đưa chúng [F7] mình một lần [Bb] cuối

[G7] Tóc em [Cm] bay chiều theo [D7] gió cuốn mắt em u [Gm] buồn

[Cm] Viết tên [Gm] anh và tên [Cm] em trên cát [F7] biển đùa theo [Bb] sóng

[G7] Phút chia [Cm] tay mình lưu [D7] luyến quá để ngày mai biết [Gm] sao.

Thế [Gm] rồi mùa hè qua từ đấy trời vào thu dạo [Eb] ấy nghe lá rơi vai [D7] gầy

Mỗi [Gm] chiều nhìn hoàng hôn lướt [Cm] êm cõi lòng thương nhớ [Gm] về biển sóng lòng mướt [D7] xanh

[Gm] ai đang đứng nhìn sóng [Cm] buồn nhớ lại

câu tạ [Eb] từ hẹn về thăm lần [D7] nữa

Giờ [Cm] đây xin nhớ nhau cho [Gm] tròn khắc vào đáy tâm [Cm] hồn bóng [D7] ai một đêm [Gm] hè.

* Buồn như phượng (Thanh Sơn)

Giờ [C] đây đứng [G] trước ngôi trường [Am]

Rưng rưng hoa phượng [F] nở hồn [G] tôi nhớ về [C] xa xôi

[Am] nhớ áo trắng vui đùa [F] bay

Như bướm say vờn [C] nắng tuổi thơ biết bao [G] êm đềm.

[C] sang ve [G] reo cũng buồn [Am]

Bâng khuâng

câu từ [F] giã mà [G] thương tiếc ngày [C] vui qua

Phượng [Am] ơi sắc thắm trên ngàn [F] cây

Mơ ước sao người [C] đi còn [G] thương nhớ ai nơi [C] này.

Ngày [Cm] xưa lên năm lên [Ab] ba

Bên nhau vui [Bb] ca dưới khung trời [Eb] nhỏ

Tháng [Fm] năm trôi qua như [Bb]

Phôi pha ngây [Ab] thơ [G7] nào có ai [Cm] ngờ.

Kỷ niệm một [Cm] thời con gái dệt mộng dệt [Bb] mơ êm ái

Em còn nhớ [Eb] chăng em ơi [G]

Biết nay em [Fm] đi về đâu

Có mơ khi [Ab] nào về đây thăm lại [Cm] trường xưa.

Lòng [C] tôi vẫn [G] nhớ thương trường [Am]

Vẫn nhớ thương người [F] cũ thầm [G] mong có ngày [C] gặp nhau

Phượng [Am] ơi có biết chăng giờ [F] đây

Nâng cánh hoa chiều [C] phai hồn [G] vương vấn nơi xa [C] vời.