Lỡ bến thuyền xưa

1. Khi [G] tình đã vướng đường [D]

Nên duyên kết nợ ru đời với [Bm] thơ

Thuyền [Am] hoa áo gấm qua [Bm] cầu

Đưa tình xuân [D7] mộng đẹp đôi thuở [G] đầu

Bao [G] lời hẹn ước cùng [D] nhau

Yêu thương suốt đời cho về mãi [Bm] sau

Ngờ [Am] đâu tơ đứt cung [Bm] tàn

Thuyền xưa lỡ [C] bến xuân [D7] tình nát [G] tan

 

ĐK: Người [Em] ôm mộng thắm ngày [C] đầu

Theo thuyền viễn [F#7] xứ bỏ quên tình [Bm] xưa

Bên [Am] cầu Ô Thước chiều [C] mưa

Vẫn có một [D7] người chờ đợi người [G] thương

 

2. Khi [G] mà tình đã nhạt [D] phai

Thương yêu khép lại mong chờ kiếp [Bm] mai

Người [Am] đi theo cánh thu [Bm] vàng

Hương lòng phai [D7] nhạt tình duyên lỡ [G] làng

Thiên [G] đường vàng nắng chiều [D] xưa

Bên sông đứng đợi nghe đò tiển [Bm] đưa

Tình [Am] yêu của thuở ban [Bm] đầu

Mà sao lưu [C] luyến mãi [D7] ngày tháng [G] sau