Lỡ chuyến đò duyên

Em [Em] vẫn hay về nơi bến sông

[Am] nơi thuở ấy em theo [Em] chồng

Tôi [Am] ngồi lặng lẽ trên bến [Em] ngóng

Níu [B7] bước chân em buốt nỗi lòng.

Thuở [Em] ấy tôi yêu rất mặn nồng

Em bảo tình ta tựa bão [Am] dông

Những buổi trăng thề trên bến [Em] nước

Sương [B7] giăng ướt đẫm cả cánh [Em] đồng.

Cũng [Am] từ tuổi ấy vẫn buồn [Em] trông

Em [Am] bỏ làng quê để theo [Em] chồng

Cha mẹ em nói tôi nghèo [Am] khó

Con [D] về bên ấy hạnh phúc [G] không? [B7]

Xuất [Am] giá theo chồng cuối mùa [Em] đông

Hạnh [Am] phúc tương lai tưởng rực [Em] hồng

Nào hay sóng nước chia đôi [Am] ngả

Khăn [B7] gói ra đi bỏ quê [Em] chồng.

Hôm [Em] nay đứng giữa bến mênh [C] mông

[Am] ức ngày xưa trỗi trong [Em] lòng

Hối [Am] tiếc tình ta giờ đã [Em] lỡ

Sầu [B7] thương một kiếp lạt má [Em] hồng.