Lỡ duyên rồi

1. Làng em bên [Am] kia ngăn cách chia đôi bờ nhớ [C] mong

Qua mấy mùa [D] đông chờ nhau nước lớn nước [Em] ròng

Làng tôi bên [G] đây, quạnh hiu dưới bóng trăng [Em] gầy

Ước mong một [G] ngày đắp xây nhịp [F]

cầu nối bờ thương [Em] nhớ.

 

2. Mùa đông năm [Am] nay, ai đắp xây nhịp cầu bắt [C] qua

Thương mối tình [D] ta, chờ ngày cây trái đơm [Em] bông

Lòng tôi ngân [G] nga, nhiều đêm đứng ngóng xa [Em] mờ

Chỉ mong đôi [G] bờ nối nhịp cầu [F] duyên tới [Em] đón [Am] em.

 

ĐK:

Ai xui làm [C] chi, để gãy nhịp cầu [D] duyên

Cho đôi tình [G] ta xa cách nhau muôn [Am] trùng

Sông ơi buồn [Em] không, mà sao trắng tơ [G] lòng

Mơ ước chi duyên [C] hồng như nước trôi xuôi [D] dòng

Chiều bơ vơ nhớ [Em] mong.

Biết trách hờn [C] ai mãi trắng vòng [D] tay

Trong khi người [G] ta chê trách nhau sang [Am] hèn

Chim xa rừng [Em] xưa còn thương nhớ cội [G] nguồn

Em sướng vui ngọc [C] ngà em rẽ sang bến [D] lạ

Còn [Em] tôi bao xót [Am] xa.

* Đêm nay ngoài [C] kia ai uống rượu giao [D] bôi

Đêm nay mình [G] tôi không nói chi nên [Am] lời

Bao nhiêu người [Em] vui em duyên mới sang [G] giàu

Tôi tiếc thương nghẹn [C] ngào thôi đỗ gãy nhịp [D] cầu mình [Em] tôi nghe đớn [Am] đau.