Lỡ một thời con gái

1. Đằng [Am] sau đổ vỡ chẳng [Em7] ai hay biết

Em [Fmaj7] gánh chịu bao tủi [C] hờn

[Dm7] Lỡ một thời thanh [Em7] xuân con gái

Em [Fmaj7] chẳng còn mạnh mẽ để bước [E7] tiếp.

 

2. [Am] Em cũng chỉ là [Em7] con gái thôi

Em [Fmaj7] cũng yếu đuối như [C] bao người thôi

Cũng [Dm7] muốn có ai đó cạnh [Em7] bên lắng lo

Nhưng [Fmaj7] em lại [G] sợ nhiều [Am] thứ.

 

ĐK:

Sợ lắm đêm [Am] về nước mắt tuôn [Em7] trào

Chẳng ai [Fmaj7] bên em một [G] mình tự [C] lau [G]

Sợ lắm mở [Am] lòng rồi lại thất [Em7] vọng

Giữa vạn lênh [Dm7] đênh em mong [Em7] mình không yếu [Am] đuối.

Cuộc sống gia [Am] đình nặng trĩu đôi [Em7] vai

Em cũng [Fmaj7] muốn tìm một [G] người chia sẽ [C] nhưng [G]

Sợ lắm miệng [Am] đời mỉa mai chê [Em7] cười

Từng lời từng [Dm7]

câu cay [Em7] nghiệt thắm [Am] đau.

 

2. [Am] Em cũng chỉ là [Em7] con gái thôi

Em [Fmaj7] cũng yếu đuối như [C] bao người thôi

Cũng [Dm7] muốn có ai đó cạnh [Em7] bên lắng lo

Nhưng [Fmaj7] em lại [G] sợ nhiều [Am] thứ.

 

ĐK:

Sợ lắm đêm [Am] về nước mắt tuôn [Em7] trào

Chẳng ai [Fmaj7] bên em một [G] mình tự [C] lau [G]

Sợ lắm mở [Am] lòng rồi lại thất [Em7] vọng

Giữa vạn lênh [Dm7] đênh em mong [Em7] mình không yếu [Am] đuối.

Cuộc sống gia [Am] đình nặng trĩu đôi [Em7] vai

Em cũng [Fmaj7] muốn tìm một [G] người chia sẽ [C] nhưng [G]

Sợ lắm miệng [Am] đời mỉa mai chê [Em7] cười

Từng lời từng [Dm7]

câu cay [Em7] nghiệt thắm [Am] đau.

 

ĐK:

Sợ lắm đêm [Am] về nước mắt tuôn [Em7] trào

Chẳng ai [Fmaj7] bên em một [G] mình tự [C] lau [G]

Sợ lắm mở [Am] lòng rồi lại thất [Em7] vọng

Giữa vạn lênh [Dm7] đênh em mong [Em7] mình không yếu [Am] đuối.

Cuộc sống gia [Am] đình nặng trĩu đôi [Em7] vai

Em cũng [Fmaj7] muốn tìm một [G] người chia sẽ [C] nhưng [G]

Sợ lắm miệng [Am] đời mỉa mai chê [Em7] cười

Từng lời từng [Dm7]

câu cay [Em7] nghiệt thắm [Am] đau

Từng lời từng [Dm7]

câu cay [Em7] nghiệt thắm [Am] đau.