Lối cũ quạnh hiu

1. Lối cũ đi về chỉ còn mình [Em] anh

Em bỏ ra đi không nói một [Am] lời

Vì anh [Em] nghèo trắng đôi [Am] tay

Em cần sang giàu nhung [D] gấm

Thì làm sao anh giữ em [B7] đây.

 

2. Anh chớ âu sầu trách hờn tội [Em] em

Em phận yêu anh yêu cả cuộc [Am] đời

Tình [Em] em chỉ có anh [D] thôi

Nhưng [G] vì vuông tròn chữ [B] hiếu

Nên em hững [B7] hờ mối tình của [Em] anh.

 

ĐK:

Nhưng [G] nay tình [Am] ta cách trở đôi [Em] đường

[D] sao ta phải xa [G] nhau

Từ [Am] đây lối về âm thầm lẻ [Em] bóng

Em [D] nỡ đành lòng sao [Bm] em

Đắng cay này anh trót riêng [C] mang

Anh [Em] ơi từng [Am] đêm em khóc thật [Em] nhiều

Buồn [D] cho duyên số đôi [G] ta

Rồi [Am] mai theo chồng em về bến [Em] mới

Lòng [D] anh xót xa vô [B] vàng

Cho mối [B7] tình kia vội lìa [Em] tan.

 

3. Lối cũ đi về bây giờ quạnh [Em] hiu

Em ở nơi ni anh ở nơi [Am] nào

Thì [Em] thôi duyên nợ không [D] tới

Anh chỉ [G] cầu xin trời thương [B] xót

Kiếp sau [B7] mình sẽ được gần [Em] nhau.