Lời hẹn chân mây

1. Ngày nào vắng [G] anh là [C] nắng phai nhạt màu [G] xanh

Mưa [Em] cũng rơi vì [G] nỗi nhớ [Em] mong [E7]

Những ngày nhớ [Am] anh sầu [C] đắng rơi thấm trong [D7] lòng

Một [Em] mình em bước [Am] đi giữa mùa [D] đông. [G]

Ngày này năm [C] xưa lời anh hứa bên [D] em

Nhẹ [G] như tiếng sao [C] đêm rớt ngoài [G] hiên. [E7]

Mà giờ nay [Am] đâu, dòng nước cuốn qua [D] cầu

[D7] người thương mãi nơi [C] nao [D7] cho lệ thấm [G] sầu. [B7]

 

ĐK:

[Em] Thôi em biết [D] rồi ngày [B7] xưa anh hứa rất [Em] nhiều để [C] an ủi em [G] thôi. [E7]

[Am] Khi dòng sông lên tiếng [G] gọi là [F] thuyền anh rời [G] bến xa [Am] em. [D7]

[G] Thôi em nhớ [Bm] rồi mùa mưa năm xưa rất [Em] buồn vì anh đã xa [D] em

[Am] Cung đàn xưa ngân tiếng [G] trầm, dệt [C] từng nỗi nhớ [D] mong vẫn âm [G] thầm. [D7]

 

2. Giờ là tháng [G] giêng, đàn [C] én đã về ngoài [G] hiên

Anh [Em] có nghe lòng [G] em nhớ [Em] anh [E7]

Giờ là tháng [Am] hai, màu [C] nắng xanh đã phai [D7] rồi

Lạnh [Em] lùng nghe tuyết [Am] rơi thấm hồn [D] ai. [G]

Giờ là mùa [C] xuân, mùa thương nhớ mênh [D] mông

Người [G] đi có nghe [C] lòng vướng sầu [G] thương [E7]

Lời hẹn chân [Am] mây vùi quên giá băng [D] nầy

Để [D7] ngàn sao giữa đêm [C] thâu [D7] rung động tiếng [G] sầu.

* Giờ là mùa [C] xuân, lời anh hứa không [Bm] quên, anh [C] nhớ [D7] về bên [G] em.