Lời người yêu

1. Lời người [Em] yêu thiết [Bm] tha gọi [Em] nhau [Bm]

Dù thời [Em] gian có [Bm] mang đi nắng [C] ấm

Cho trái tim mình bơ [F] vơ đem vấn [B7] lê tuổi ngây [Em] thơ

Như xóa đi niềm thương [B7] đau dập [C] vùi xót [B7] xa.

Lời người [Em] yêu đắm [Bm] say triền [Em] miên [Bm]

Mặc mùa [Em] thu lá [Bm] rơi như nước [C] mắt

Khi vắng xa người yêu [F] xưa em khóc [B7] như mùa đông [Em] sang

Rét mướt cho lòng cô [B7] đơn trong suốt cuộc đời [Em] ta.

 

ĐK:

[E] Khi tình đem đến nỗi sầu không [A] ngờ nào ta có [B7] hay

[Abm] Cho [B7] hồn ta mất đi tình thắm [E] đầy

Thì em đã khuất [F#m] rồi [B7] làn môi không hé [E] cười

Vì tim băng giá [B7] lạnh cuộc đời sẽ vắng [Em] tênh.

 

2. Ngày buồn [Em] mang biết [Bm] bao sầu [Em] rơi [Bm]

Để tình [Em] yêu sẽ [Bm] mang thêm dĩ [C] vãng

Như trái nho mọng thơm [F] tho trên cánh [B7] môi thuở ban [Em]

Trên má em đầy hương [B7] thơm của [C] một đóa [B7] hoa.

Còn lời [Em] tha thiết [Bm] phai nhạt [Em] mờ [Bm]

Để lại [Em] trên nét [Bm] mi bao nước [C] mắt

Khi cách xa người yêu [F] nay đã mất [B7] đi tình thơ [Em] ngây

Mắt ướt cho mình cô [B7] đơn mãi mãi trong lòng [Em] ta.