Lưng Nguyệt

1. Nửa [Dm] đêm pha rượu vào nhan [F] sắc

Vườn [Gm] khuya đã động khúc nguyệt [F] cầm

Mùa [A7] thu như thoáng chiêm bao [Gm] tới

Theo [Bb] bước em qua lối thăng [A7] trầm

 

2. Hơi [Dm] người còn ấm quanh chăn [F] gối

Tôi [Gm] ôm cái bóng lạnh chỗ [F] nằm

Trở [A7] mình hồn vướng ngang sợi [Gm] tóc

Em đi bỏ [A7] lại cả trăm [Dm] năm [A7]

 

ĐK: Thì [Gm] tôi cũng có đêm [Dm] cùng tận

Để [Gm] giấu buồn riêng nỗi [A7] nhớ người

Tay[A] lùa bóng [Gm] tối vào lưng [Dm] nguyệt

Lấp cho [A7] đầy vực khuyết tim [Dm] tôi [A7]

 

3. Em [Dm] về soi lại dung nhan [F]

Thấy [Gm] có còn tôi giữa muôn [F] trùng

Từ [A7] đêm rượu ướt đôi môi [Gm] đỏ

Nhỏ [A7] xuống hư vô dấu nguyệt [Dm] trần.